- Đã có nhạc hay phải cụng vài ly cho hưng phấn chứ! Nào mời cô Phấn.
- Tôi…tôi không biết uống rượu…
Hai Dần nhíu mày nói:
- Trước tới giờ tôi mời ít ai từ chối lắm đó. Không lẽ cô Phấn không nể mặt sao?
- Thật tình tôi không biết uống chứ không phải cố ý từ chối đâu.
Hai Dần đặt ly xuống bàn ngó lơ lên màn hình nói:
- Vậy cô về đi, chúng ta không có gì để nói nữa!
Phấn hốt hoảng vội vàng nói:
- Ông Hai đừng giận mà…Được! tôi sẽ uống…nhưng chỉ chút ít thôi nghe.
Hai Dần quay lại tươi cười cầm ly lên nói:
- Vậy mới phải chứ! Chúng ta sắp hợp tác nhau vậy coi như là chúc mừng đi.
Hai cái ly cụng nhau đánh “coong” Hai Dần ngửa cổ uống cạn một hơi ngon lành, Phấn nhăn mặt nín thở nhấp một ngụm, men rượu cay nồng xộc lên mũi làm cô sặc sụa, cái thứ rượu này mạnh thật nó chạy đến đâu cô cảm nhận đến đó. Phấn nói:
- Giờ ông hãy nói cách nào để giúp chồng tôi trắng án được không? Nếu phải chi bao nhiêu tôi sẽ cố gom góp…
- Được…vậy chúng ta cùng bàn nhé. chuyện này không khó lắm nhưng cũng không phải dễ…
Hai Dần vừa nói vừa rót đầy lại hai ly rượu. Hắn cố tình nói dông dài những khó khăn như thói quen mặc cả của mình vì thật ra chuyện của Tài chỉ là chuyện nhỏ, nếu Phấn không tìm đến hắn thì chồng cô cũng cùng lắm bị án treo rất nhẹ, nhưng vì cô hoàn toàn không biết gì nên tự nộp mạng cho hắn. Hai Dần là kẻ láu cá, từ lúc gặp Phấn hắn đã thèm thuồng nhan sắc nhu mì mặn mà của cô, hắn phải nhận dịp mồi ngon tự đưa tới mà hốt một cái cả tiền lẫn sắc mới thoả.
Hai Dần dùng rượu rất bài bản, thứ rượu phải mạnh nhưng dễ uống, hắn uống chỉ vài ba ly vì bấy nhiêu đủ giúp hắn hưng phấn truy hoan nhưng hắn bắt Phấn thì phải uống nhiều hơn nhưng không để quá say, người đàn bà khi ngầy ngật say sẽ dễ chiếm đoạt và nồng nàn hơn. Dù cố từ chối nhưng một khi rượu nồng đã ngấm thì Phấn như một kẻ quay cuồng choáng váng chẳng còn tự khống chế mình, cô không còn nhớ mình đã uống bao nhiêu rượu và hình như rượu tự đổ vào miệng cô chứ không phải do cô tự uống, tiếng nhạc như trở nên xa vắng và trước mắt cô là một màn sương hồng loang lổ.
Nhìn người đàn bà xinh đẹp nằm tựa lơi lả trên salon Hai Dần liếm môi thèm thuồng, hắn bước ra khoá trái cửa phòng lại rồi cởi quần áo, nơi chốn kín đáo này hắn đã hưởng thụ bao nhiêu đàn bà vì chẳng ai dám quấy rầy hắn từ khi hắn vào đây, hắn trần truồng lừng lững đến bên con mồi đã là của hắn, hai tay hắn bình thản mở từng chiếc nút áo của Phấn. Trong trạng thái lơ mơ say Phấn vẫn cảm nhận được điều khác lạ từ sự mát lạnh của da thịt, cô cố đưa mình thoát khỏi cơn chuếch choáng để nhận ra cơ thể đàn ông vạm vỡ lông lá kề sát bên cạnh cùng chiếc áo đã phanh tà. Cơn sóng hoảng loạn chạy lan đến tận đầu đã xốc Phấn dậy, hai tay cô đẩy vào người đàn ông và bật kêu lên khản lạc:
- Không…đừng…đụng vào…tôi…
Nhưng tất cả chỉ bấy nhiêu thôi vì tay chân Phấn không còn tuân theo cô nữa, cô không thể rời xa Hai Dần, không thể thoát khỏi cái salon êm ái, và dĩ nhiên không ngăn cản được đôi bàn tay mạnh mẽ phũ phàng cởi bỏ áo quần mình. Hai Dần đâu có coi đôi tay mềm yếu đang trì níu cản trở và sự vùng vằng giẫy giụa chật vật của Phấn ra gì, hắn lột sạch những chướng ngại giữa tiếng kêu cứu và khóc lóc tức tưởi tuyệt vọng của cô, hắn căng cứng hừng hực trước xác thịt trần truồng tuyệt mỹ của cô, một khối xác thịt nõn nuột đầy đặn gợi dục kinh hồn, hắn vồ vập xuống tấm đệm thịt mịn láng thơm tho và êm ái ấy bằng tất cả sự háo hức. Sự vầy vò của Hai Dần còn ngấu nghiến hơn Tư Lắm hôm nào, cả hai lần Phấn đều bất lực mặc cho lũ đàn ông thụ hưởng, dù không bị trói buộc nhưng cơn say đã làm cô rời rã, dù không bị bịt miệng nhưng tiếng kêu cứu chẳng ai nghe được, chỉ sự đau đớn ghê tởm ô nhục vây phủ lấy cô. Hai Dần dùng đùi dúi một chân Phấn xuống sàn và tay hắn gác chân kia của cô lên thành ghế để bộ sinh dục cô nở rộng đến hết mức của nó, cú thọc mạnh chính xác ngay giữa hai múi thịt hé nở đã đẩy đầu khấc cái dương vật to lớn cương cứng lọt vào lỗ thịt lầy nhầy nóng rãy đưa hắn lên chín từng mây, tấm thân mịn láng như sa tanh bên dưới nẩy bật lên muốn vuột khỏi tay hắn, khi tiếng gào đau đớn của Phấn còn chưa dứt thì hắn dập mạnh bụng cái nữa đưa khúc thịt nằm trọn trong bụng cô, cái sướng của sự thắt nghiến giần giật của âm đạo đàn bà từ gốc đến ngọn dương vật khiến hắn tê mê khôn tả, hắn gục đầu trên bộ ngực thơm tho đầy căng êm ái của cô vừa tận hưởng vừa chờ đợi cơ thể cô quen dần với khúc thịt to dài xa lạ của hắn…
…Hai Dần ngây ngất hôn hít khuôn mặt xinh đẹp phờ phạc mê mỏi phải nhăn nhíu đi vì đau đớn của Phấn, những giọt mồ hôi tươm ra trên da thịt mịn màng óng chuốt của cô dù căn phòng rất lạnh, tiếng rên rỉ vỡ oà không dứt từ vành môi son há hốc của cô chốc chốc lại bịt chặt bởi cái hôn miệng mạnh bạo của hắn. Sự cọ xát dập dồn của dương vật đã thúc ép âm đạo người đàn bà ướt đẫm nhây nhớt, xác thịt Phấn như mẩy mọng hơn dưới cuộc giao hợp giúp Hai Dần sướng khoái cực độ, hắn lâng lâng khi dòng tinh khí trào lên tận đầu dương vật, hắn sục dương nhanh đến nỗi hai mu thịt đập vào nhau choanh choách, cả người cô nẩy mạnh đến gần rơi khỏi salon trân cứng nùi nụi, hắn nén chặt dương vật thật sâu trong tử cung cô khi luồng khoái cảm xộc lên ngùn ngụt, tinh khí hắn bơm mạnh ra phùn phụt khoan khoái. Hai Dần đổ gục xuống cơ thể Phấn thở hổn hển thoả mãn giữa sự co thắt dữ dội của âm đạo cô, hắn liếm láp làn da ướt nhớp mồ hôi mát rượi của cô, bên tai hắn nghe rõ tiếng rên rỉ lẫn trong tiếng khóc tức tưởi của cô, cơ thể cô như một tấm đệm êm ái ấm áp như bông, hắn phì phò nâng cái đầu cô đã rơi ra khỏi mặt nệm ghế lên ngấu nghiến hôn vào miệng cô…hắn nhổm dậy rút dương vật ra khỏi bụng cô, đám tinh dịch xám đục nhểu nhảo nãy giờ nút chặt bên trong như tìm được lối thoát ứa ra nhỏ giọt lên mặt nệm…