Tôi mò về đến nhà trong tình trạng “xoắn quẩy” – chân nam đá chân chiêu, sư bố khỉ! chủ với chả quán! dâm thế bảo sao thằng chồng nó không chịu được mà phải bỏ của chạy lấy người, đến tôi sức dài vai rộng thế mà chị quần cho nguyên 1 buổi chiều cũng đủ làm cho 2 cái đầu gối bủn rủn đi không vững nữa là…. Thực ra cũng chỉ định làm 1 phát rồi phắn nhưng vừa kịp nghỉ ngơi lại được tí sức là bị chị đè ra hiếp dâm thêm phát nữa- lần này đúng là tôi bị hiếp thật! Nhưng cứ nghĩ đến lời hứa của chị về cái vụ mấy đứa phục vụ nhà chị là lại có “đông lực phấn đấu”, âu cũng là cái sự hy sinh thân mình để đầu tư cho…tương lai.
Vậy nên thấy tôi bước vào nhà trong tính trạng “tiêu điều and xơ xác” Thuý hốt hoảng hỏi:
- Anh làm sao vậy? Mặt anh tái xanh đi kìa!
- À… ờ…chắc tại vừa đi mưa về nên lạnh – tôi loanh quanh chống chế rồi vào phòng đổ ập người xuống ngủ vùi.
Bình minh thức giấc, chim…nhà hàng xóm hót véo von còn chim tôi lâu lâu được bữa no no lên mãi mới uể oải ngồi dậy đi vệ sinh buổi sáng rồi bảo Thuý:
- Đi ăn sáng đi!
- Thôi, em nấu mì rồi, anh ăn không?
- Ừ, làm bát vậy! Anh về quê 2 hôm, trông nhà cẩn thận nhá!
- Vâng! – bé ngoan ngoãn.
Từ hôm về quê lên tôi thấy con bé cứ …thế nào ấy, lầm lầm lì lì! ngứa mắt quá ăn tối xong tôi gặng mãi nó mới nói:
- Tại em thấy anh cả tuần này cứ làm sao ấy!
- Làm sao làm sao?
- Cái mặt anh cứ hằm hằm ý, em làm gì để anh giận à?
- Làm gì có! – tôi phì cười cốc cho nó 1 cái làm nó rụt đầu kêu oai oái.
- …………………
- Này! ở lớp Anh văn, em quen nhiều bạn trai lắm hả?
- Vâng, cùng lớp mà!
- Hôm nào dẫn bạn trai về giới thiệu đi?
- Cái gì cơ??? Bạn trai nào?! – nó quay hẳn người nhìn tôi, mắt nó thao láo.
- Người yêu ý!
- Anh điên à? – Nó trừng mắt nhìn tôi rồi quay người …cắp đít đi thẳng về phòng, trước khi vào phòng nó còn buông một câu
- Ngốc!……….
Tôi đứng thộn mặt ra giữa phòng rồi đưa tay lên gãi lấy gãi để cái đầu lởm chởm của tôi để suy nghĩ mãi cái chữ “ngốc” mà nó vừa phun ra. Từ “ngốc” của Hạnh thì tôi còn hiểu được vì dù sao Hạnh cũng hơn tôi mấy tuổi, nhưng từ ngốc của nó thì tôi chịu, nhẽ đâu mọi loại động vật giống đực đều…ngu hơn động vật giống cái chăng? Nghĩ mãi, nghĩ mãi không ra tôi chẳng thèm nghĩ nữa, đi ngủ để hôm sau…nghĩ tiếp!
Ngẫm cái sự đời cũng hay! Ngày nghỉ nhàn cư vi bất thiện, tôi với nó bắt xe mò lên Tam đảo chơi, lúc đi nó còn ríu rít, lúc về xe đổ dốc cua tay áo kinh quá, con bé cứ nhoài nguời ra cửa nôn ra mật xanh nanh vàng, chán rồi nó say vật vã ngồi thu lu cạnh tôi, rồi nó dựa vào tôi thiếp đi, tôi vòng tay ôm eo giữ cho nó ngồi yên mỗi khi xe vào cua, nó chúi đầu vào ngực tôi, hương tóc nó thơm thơm phả vào mũi tôi, cơ thể nó trong tay tôi mềm mại và ấm nóng. Mà kỳ lạ! ôm nó trong tay thế, mặc dù có chút cảm giác thinh thích, nhưng tôi không hề có ý nghĩ đây là đang lợi dụng nó mà cảm giác rất tự nhiên không hề thấy gượng gạo gì cả, nhìn nó say đến rũ cả người thỉ thấy thương nó và có cái gì đấy….xót xa! Nó nằm chúi nhủi trong tôi thỉnh thoảng lại he hé mắt ra hỏi “Sắp đến nhà chưa anh?” rồi chẳng buồn rời khỏi tôi nó lại chúi đầu vào ngực tôi… nhắm mắt tiếp.
Hai năm tôi với nó ở chung nhà nhưng quả thật chưa lần nào tôi được ngắm nó nhiều và kỹ như lúc tôi với nó bơi ở bể bơi trên Tam đảo, chắc nó chăm tập aerobic hay sao ấy, người nó đẹp ghê! vừa trắng vừa cân đối. Nó mặc bộ bikini mầu xanh lam làm bật hết lên những đường cong của người thiếu nữ khiến mấy thằng choai đến mấy lão già hói trong bể thằng nào cũng dán mắt vào nó, phải chi tôi là “Cháu chú Nhanh” chắc tôi móc mẹ mắt chúng nó ra hết cho khỏi nhìn!
Đợt thi hết môn xong tôi với nó nhảy tàu nằm vào tít trong Cửa Lò chơi, lúc đầu lịch sự định lấy 2 phòng, sau chính nó bảo tôi lấy 1 phòng cho tiết kiệm, tôi ngoan ngoãn gật đầu nghe theo, kết quả là còn mỗi phòng đơn nên cứ tối đến tôi lại có được cái hạnh phúc đến tột cùng, ấy là được…ngủ dưới đất, còn nó thì nằm chỏng trơ trên giường thi thoảng lại thò đầu xuống nhìn tôi hỏi xỏ: “Dưới ý có mát không anh?”.
Tôi cũng chẳng phải là thằng tốt lành gì cho cam, phải đứa khác mà trong hoàn cảnh này chắc chắn 100% là “xong phim” với tôi, nhưng với nó thực sự là có một cái gì đấy như muốn giữ gìn, muốn nâng niu. Dù nhiều lúc tôi thèm được đánh liều vồ lấy nó rồi muốn ra sao thì ra, nhưng ít nhiều trong bản năng ham muốn ấy lại có một tia lý trí rất nhỏ, nhưng cũng đủ để làm tôi không nhắm mắt làm liều.
-Mùng 10 âm tháng này chị Hân cưới đấy, anh có về ăn cưới không?
- Cái gì cơ? – Tôi sững người hỏi con bé
- Chị Hân lấy chồng, em đang hỏi là anh có về ăn cưới không? sao mặt anh thộn ra thế?
- À… ừ, không có gì đâu, để anh tính sau.
Tôi loạng choạng đi về phòng, có một chút hơi choáng váng trong tôi vì cái tin bất ngờ mà không bất ngờ này, điều này gần như là chắc chắn biết trước từ hôm tôi và Thuý đi xem điểm thi cho Hân rồi, vẫn biết nó sẽ phải xảy ra nhưng khi nghe Thuý thông báo tin này thì vẫn có một cảm giác nghèn nghẹn trong ngực. Đi hay không đi đây? Chút kỷ niệm giữa tôi và Hân cứ trộn lẫn với câu hỏi ấy, xáo tung cả suy nghĩ của tôi…Hân đi lấy chồng nhưng không hề có 1 tin nhắn thông báo tới tôi, phải chăng nàng biết giờ đây có nói với tôi cũng chả thay đổi được gì, hoặc nàng muốn tôi quên hẳn chuyện giữa tôi với nàng đi để nàng bước sang một cuộc sống mới mà không còn vương vấn với những chuyện xưa chăng?
Hai hôm sau Thuý về quê để giúp đám cưới Hân, tôi không về cùng Thuý, chỉ nhắn Thuý mang về một lời chúc cho Hân nhưng ….Thuý về được 1 hôm thì tôi cũng lặng lẽ bắt xe về theo, về cái làng quê nghèo đến xơ xác ấy. Tôi không nói gì với Thuý hay Hân về chuyện tôi về quê tụi nó, chỉ lặng lẽ tìm về kiếm 1 phòng trọ trong cái thị trấn nghèo nàn cách làng của Thuý chừng 12 km, rồi buổi chiều trước hôm cưới tôi bắt xe ôm tìm về làng.
Chiếc xe ôm thả tôi xuống đầu thôn, tôi ngồi bệt trên bờ đê có những vạt cỏ may tím ngắt trong chiều đông, hồi còn ở nhà tôi Hân có từng nói nàng rất thích hoa cỏ may, tôi đưa tay bứt một cọng, hai cọng, ba cọng…cỏ may trong tay tôi, còn nàng sắp trong tay người khác…!!!