Cuối cùng ko đợi mình reply , chị nhắn tiếp cho mình :'' Xíu nữa H qua nhà chị nha , chị có cái này cho H'' . Mình đi ngay ko suy nghĩ, chạy thẳng qua nhà chị , chạy nhanh lắm ..
Mình đứng chờ chị ở chỗ quen thuộc , chị từ hẻm ra , mặc bồ đồ ngủ trẻ con , chân đi đôi dép tổ ong quá cỡ , tay chị cầm một con mèo bằng bông to bự , trắng toát . Mình đứng im re ..
Chị đưa con mèo cho mình rồi nói , nhẹ lắm , thỏ thẻ như trẻ con xin mua đồ chơi :'' Tặng H nè , chị nhờ em gái aM đặt mua dùm đó ( chị qua nhà aM là vì vậy ) , bữa giờ thấy H buồn buồn , hỏi thì H ko nói , chị có làm sai gì thì đừng giận chị nha , đừng nghỉ chơi với chị nghen, tội chị ....'' .Mình thật ko ngờ chị lại nghĩ vậy , cái chị hiểu ra là đây ư? Trời ơi bà chị ngốc nghếch của em ơi , em thương chị còn không hết , sao mà giận chị được . ..
Nói thật là nhìn mặt mà thái độ chị lúc đó , mình thấy thương chị vô hạn , hơn cả nghìn lần trước đây , mắt mình , hình như lúc đó có ướt ướt. Mình ôm con mèo từ tay chị , nói nhỏ '' Sao chị nói vậy , mình là chị em mà , tại bữa giờ em có nhiều chuyện bực bội trên lớp quá nên vậy , mai chị em mình đi ăn kem nha , coi như em bù cho chị con mèo này , hì..''. Chị cười tươi lắm , mới buồn xo như cún con vậy mà đã cười đc , chị thật là.. ^^
Mình vui sướng chạy xe về nhà. Nếu ai đó đã từng thấy một thanh niên ăn mặc bụi bặm ,vừa chạy xe một tay , tay kia ôm con mèo bông to đùng, mặt thì rất là hý hửng, thì đó chính là mình đấy! . Hình như lúc đó mình cảm giác tất cả mọi người đều để ý mình , đặc biệt là lúc mình dừng đèn đỏ , mọi ánh mắt đều đổ dồn về mình , cái nhìn dành cho một kẻ tâm thần hoạc biến thái..
Mặc kệ ai nhìn thì nhìn,còn mình thì chỉ muốn quát vào mặt họ :'' Nhìn cái gì , mèo chị tôi tặng đấy , các người ko bao giờ có con mèo này đâu , các người là một lũ bất hạnh..''.
Hôm đấy mình ôm con mèo ngủ ,thỉnh thoảng còn nói chuyện với nó . Mèo ơi tao sẽ ôm mày thật chặt , sẽ không ai cướp được mày khỏi tay tao...:dreaming:
Chap7 :
Những ngày kế tiếp sau đêm đó, đi ngược với thái độ cố gắng bình thường hóa mọi chuyện và kiềm chế cảm xúc của mình ,aM ngày càng săn đón chị nhiều hơn . Chị cũng hay vô tâm nhắc đến aM trước mặt mình .Cũng đúng thôi , chị hiểu sai hết rồi..
Có lần đến đón chị học AV về , mình thấy aM ngồi trên xe chờ chị sẵn với 1 bông hoa . Mình bần thần một lúc thì hiểu , hèn gì tối qua aM hỏi hôm nay chị có đi học av ko , mấy giờ thì về ? ..
Chị gọi cho mình bảo đã tan học rồi , ko hiểu sao mình lại bực dọc , nói rất nhanh : '' chị ra cổng nhé , có người chờ chở chị về rồi đó'' rồi cúp máy cái rụp, ko đợi chị hỏi gì thêm. Mình thấy khó chịu , giận chị một cách vô lý . Chị đâu có biết là aM chờ mình ngoài cổng , chị vẫn gọi cho mình cơ mà ? . Về đến nhà mình mới nhận ra điều hết sức đơn giản đó , nhưng ko kịp nữa rồi ..
Chị nhắn tin :'' H hôm nay bận hả , xíu chị mua bánh về cho , chị đang đi chơi với aM , hehe'' . Chị đi ăn uống lúc nào cũng nghĩ tới mình , chị thương mình lắm , lúc nào cũng bắt mình phải ăn uống cho mập lên '' để mai mốt bảo vệ chị , để có con nào nó ngó nữa chứ '' .Có lần chị chạy xe giữa khuya mang hộp cơm qua cho mình , vì thấy mình ghi status trên Facebook là : ''đói mờ mắt'' . Mình la chị '' Khuya vậy rồi còn đi đc nữa, xíu em lại phải dắt chị về nữa, hừm '' . Chị lè lưỡi : '' Cơm dư nhà chị , mang cho em ăn ko thì bỏ uổng ,hehe'' . Cơm dư mà sao nóng quá ,đồ ăn ngon quá , ăn cơm ko cũng thấy ngọt lịm , ngọt kiểu lạ lắm , ko phải do enzyme...
Chị về , mua bánh thật . Nhưng mình ko nhìn vào hộp bánh , mà là gói quà chị đang cầm trên tay . Chị mở ra khoe mình , một cái ống heo xinh xắn. ''AM tặng đó , xinh ha ''. Lúc đó , ước gì bây giờ mình có thể quay ngược thời gian để tự tát vào mặt mình , tát vào mặt cái thằng đã nói câu : '' Ai cho gì chị cũng lấy vậy ?'' . Mình thề là ko hiểu sao mình lại nói cái câu đó nữa . Mình...
Mắt chị tròn xoe , ngơ ngác : '' em..em nói kiểu gì vậy ...'' . Mình là thằng rất dở xử lý tình huống khi lỡ miệng , nếu không muốn nói là càng cố càng tệ . Mình đã trả lời thái độ của chị bằng một câu nữa ,nhẹ hơn, như để lấp liếm :'' Chị lấy cái đó làm gì , em mua cho chị cũng đc mà '' . Nói xong mình mới chợt nhận ra một điều, mình chưa từng dắt chị đi xem phim , chưa từng dắt chị đi những chỗ vui chơi mà chị thích, và chưa từng...mua quà cho chị, dù đó chỉ là một bông hoa chờ trước cổng trường. Mình đã sai lầm nghĩ rằng , chị em thân thiết thì cần gì quà ...
Chị hơi buồn buồn , chị buồn thì dễ nhận ra lắm . Chị giải thích là chị cũng không tính lấy vì nhà chị có rồi , chị mang về cho mình đựng tiền xu , chị... . Nhìn chị lúc đó , mình thấy mình khốn nạn quá , sao chị ko chửi em đi , sao chị ko vứt ngay cái ống heo ấy với vẻ bực tức đi , sao chị lại phải giải thích với 1 thằng như em làm gì , em ko đáng...
Cuối tuần đó mình có việc phải về quê 2 ngày . Mình nóng ruột gọi cho chị liên tục , nhiều khi gọi xong mới nghĩ ra nội dung để nói , nhiều khi chỉ một nội dung nhưng mình cố tình nói làm 2 lần , nhiều khi gọi chỉ để nói :'' chị nói gì cho em nghe đi, hehe ..''. Ngày nào cũng nghe giọng chị , mình quen rồi , đã nói , chị là cái chuông báo thức của mình mà.
Chỉ 2 ngày xa chị mà mình thấy nhớ kinh khủng , vừa xong việc là mình lên SG ngay. Đến nơi thì gọi cho chị không được ,liều mạng gọi qua nhà thì mẹ chị bảo chị chưa về. Tuy mới 10pm , ở SG vẫn còn chưa khuya lắm , nhưng mình muốn điên lên vì lo cho chị . Chị nhát lắm , lại ngờ ngệch nữa , có lần chị bị người ta giật đồ , té xe , chị nằm ngủ trưa còn nói mớ như con nít..
Mình gọi hết cho bạn chị cũng ko ai đi với chị , mình còn lên facebook qua viết lên wall với nội dung '' tìm trẻ lạc'' mong chị online ở đâu thì đọc được. Trước đây chị cũng hay viết ntn lên wall để chọc mình .
Cuối cùng mình mới sực nhớ đến.. aM . Mình gọi cho aM thì nhận dc tiếng ò ý e đáng sợ . Đến lúc này , trí tưởng tượng của mình đc dịp phát huy , mình nghĩ ra đủ giả thiết , nghĩ xem nếu họ đi chung với nhau thì sẽ đi những đâu , làm những gì, sao giờ này còn chưa về , cả hai lại còn tắt máy . AM thì từng trải như vậy , chị thì....